Từ Trường THPT Chuyên Thái Nguyên
Thông tin
Đối với tôi, quá trình học môn tin như khi tôi bắt đầu có tình cảm với cô gái ấy. Dù trong nhận thức, mình đã biết trước được rằng cô gái ấy không hợp với mình, sẽ không yêu mình, càng không thể "miễn cưỡng" chấp nhận đến mới mình. Xong, do tình yêu đã làm lu mờ đi con mắt tinh tường, do tương tư đã làm phai mờ đi lí trí, mình vẫn cố gắng ôm lấy cái "tham vọng" gọi là "làm tiều phu" cưa đổ cô gái ấy. Mình càng lấn tới, càng cố gắng tỏ ra sự quan tâm, càng tán tỉnh, càng tốn calo để cố gắng chinh phục cái tham vọng ấy thì cô ấy lại càng giẫy giụa, càng cố gắng đẩy mình ra xa, càng cố gắng né tránh mình :( Thật buồn, chỉ cho đến khi đã hết kiên nhẫn, đã hết sức chịu đựng khi phải nhìn thấy sự lấn tới của mình, cô gái ấy đã dành cho tôi một cú tát, cú tát ấy đã làm cho tôi tỉnh ngộ, làm cho mình suy nghĩ lại về hành động của mình, làm cho mình đau đớn, rồi tôi đã phải cay đắng thừa nhận và rút ra bài học kinh nghiệm xương máu cho cuộc đời của mình: "Gió tầng nào gặp mây tầng đó, hãy tìm kiếm một tình yêu hay một sự nghiệp THẬT LÀ PHÙ HỢP VỚI BẢN THÂN".
Nếu như đúng thật sự rằng, trong cuộc đời của tôi đã xuất hiện cô gái ấy, cộng với sự đau đớn, bất lực của mình khi học tin, khi phải đối mặt với ngôn ngữ lập trình, có lẽ 2 điều đó đã đủ tạo thành một combo để đưa tôi ra cây cầu cũ kĩ đó, bỏ lại tài sản của mình đơn giản chỉ là đôi dép, chấp nhận một cuộc đời SỐNG Ở ĐÁY SÔNG. :(((