Tạp chí VNOI - Số 1: Phỏng vấn Lê Nguyễn Hữu An

Giới thiệu

Nhân vật khách mời đầu tiên của Tạp chí VNOI số lần này là bạn trẻ vô cùng nổi tiếng trong cộng đồng thời gian qua. Vốn là một học sinh Chuyên Toán từ trường Phổ thông Năng khiếu, nhưng vô tình bén duyên với môn Tin và gặt hái được nhiều thành công, với gần đây nhất là rank 32 tại ICPC World Finals 2025, là một trong những đội thi Việt Nam có phong độ tốt nhất tại kỳ thi cũng như trong lịch sử của trường Đại học Khoa học tự nhiên, ĐHQG-HCM. Đằng sau thành công đó là những câu chuyện chưa được kể, hôm nay hãy cũng chúng mình khám phá những câu chuyện đó với bạn Lê Nguyễn Hữu An!

Phỏng vấn

Ngày hôm nay, chúng ta sẽ cùng trò chuyện cùng anh Lê Nguyễn Hữu An thuộc team HCMUS-Atcoder, đội tuyển đã có thành tích tốt nhất trong lịch sử trường Đại học Khoa học Tự nhiên, ĐHQG-HCM tại đấu trường ICPC World Finals!

Handle anh rất thường dùng trên các Online Judge là Pannda, có vẻ là từ tên tiếng Anh của gấu trúc. Vậy tại sao lại là gấu trúc?

Từ lần đầu tiên lúc anh online là hồi tầm lớp 6, là anh lên Discord thì anh không muốn đặt tên thật của anh nên anh để tên là “Ann” (2 chữ “n”). Thì lúc đó ở cái Discord có 1 hội Guildplay (chơi game theo nhóm) là hội của những con gấu, thì anh là con panda (cười). Cuối cùng thì mới có cái tên Pannda như vậy.

Cơ duyên nào khiến anh biết đến lập trình thi đấu? Động lực của anh để bắt đầu với bộ môn này là gì?

Trước khi vào cấp 3, thì anh theo đuổi bộ môn Toán, nên gần như là không biết về Tin học luôn. Đầu năm lớp 10 thì trường mở thi chọn Đội dự tuyển Học sinh giỏi, thì lúc đó anh quyết định chọn môn Tin mà không chọn môn Toán, thì cũng một phần là do anh nhận tư vấn từ anh trai. Với lại có khi anh cũng cảm thấy tự ti với cái khả năng Số học của mình nên anh thi môn Tin. Lúc thi dự tuyển thì anh rớt, nhưng lúc sau thì anh cố vào học, cố xin để được học ấy, thì anh vẫn được học chung.

Lúc mới tiếp cận môn Tin thì anh gần như là không đặt kỳ vọng gì hết, cho nên anh thấy việc được đọ sức với các bạn là một nguồn động lực rất là lớn. Cảm nhận của anh thì tới bây giờ cái điều đó vẫn đúng với anh, tức là cái việc đọ sức á. Trong quá trình ôn Học sinh giỏi Quốc gia và ICPC thì anh thấy khi mà có 2 người làm chung 1 bài, cứ đọ nhau rồi nghĩ rồi “moi” cách làm của nhau để tiếp thu. Còn trước khi thi dự tuyển, để chuẩn bị cho dự tuyển thì anh còn được giới thiệu đến Codeforces, thì từ đó anh “marry” (sử dụng thường xuyên) cái trang này luôn. Anh ngồi giải bài và tầm hơn nửa năm anh làm Codeforces thì chỉ có làm bài và làm bài thôi chứ anh không có tham gia thi, tại anh sợ.

Anh đã bao giờ tưởng tượng nếu không theo đuổi Lập trình thi đấu thì anh nghĩ sự nghiệp học tập của anh sẽ trông như thế nào không?

Thì đây là câu hỏi giả thiết nên anh cũng thấy nó hơi… khó trả lời. Nhưng ít nhất thì anh thấy nó khác nhau cũng khá nhiều. Tại vì thời gian anh dành cho Lập trình thi đấu nhiều, nên nếu không theo đuổi từ đầu thì có rất nhiều thứ có thể xảy ra. Mà anh nghĩ dù có CP hay không thì anh cũng đi theo cái khuynh hướng cá nhân vốn có của mình. Với lại nếu như không có CP thì anh nghĩ những cái kỹ năng tư duy thuật toán với lại cái cách xử lý trong môi trường nghiêm ngặt và tốc độ cao của mình, thì anh nghĩ là không biết bây giờ anh có đạt được không. Hơn nữa là CP có một cái hệ thống cộng đồng rất là rộng và dày, nên là do CP thì anh mới may mắn được biết tới và góp mặt trong buổi phỏng vấn này.

Theo em được biết thì anh có xuất phát điểm hồi cấp 3 là học sinh Chuyên Toán trường Phổ thông Năng Khiếu. Anh cảm thấy nền tảng Chuyên Toán có giúp anh nhiều trong chặng đường theo đổi Học sinh giỏi Quốc gia/Quốc tế hay kì thi ICPC sau này không và nó giúp anh như thế nào?

Thật ra thì anh chuyển hướng sang Tin từ đầu cấp 3 rồi, nên là anh cũng không lên lớp (chính khóa) nhiều, vì vậy cũng không thể nói mình thừa hưởng trọn vẹn cái nền tảng Chuyên Toán ở Phổ Thông Năng Khiếu được. Nên là nền tảng Toán của anh chủ yếu là được hình thành ở cấp 2 đến đầu cấp 3 thôi. Nhiều người hay nhầm anh với cựu Chuyên Tin, anh thấy cũng khá đúng (cười). Với như nãy anh có nói, trước đó anh cũng không tự tin về mặt số trị cho lắm, anh nghĩ có cái điểm mạnh về tổ hợp và hình học thì cũng để dựa dẫm vào 2 điểm mạnh đó để thi Học sinh giỏi Toán hồi cấp 2 và Tuyển sinh 10. Thì khi qua CP anh thấy những mảng đó cũng liên quan và anh trở nên mạnh ở Cấu trúc dữ liệu với Đồ thị. Còn ngoài kiến thức cứng trong Toán thì trong trải nghiệm của anh thì thấy ít nhiều thì sau này cũng có cơ hội nào đó để áp dụng mà, ví dụ như đại số, tổ hợp, hay tích phân,... thì có thể thấy trong những bài CP sẽ áp dụng được nhiều. Để nói về một cái trải nghiệm cụ thể thì, có lần anh tìm hiểu về Decision Tree (là toán, game và tổ hợp ấy) thì sẽ phải tìm hiểu về Minimax thì anh học tầm cuối lớp 10. Một năm rưỡi sau thì nó lại có trong Siêu cúp, anh nhớ lại và anh giải được bài. Thật ra kiến thức đấy cũng không Toán lắm. Anh thấy dấu ấn quan trọng nhất của môn Toán là nó rèn cho anh cái kỹ năng tư duy trừu tượng, một cái kỹ năng mà anh nghĩ là sẽ luôn cần tới trong cái con đường học thuật của anh. Trong CP thì nếu không biết cách tư duy trừu tượng thì cũng sẽ không biết cách mô hình hóa các bài toán để giải.

Trong năm học 2024-2025 thì anh An vừa có năm học đầu tiên ở đại học, nhưng đã có thể đại diện trường tham dự ICPC World Finals – một điều không nhiều người có thể làm được. Cảm nghĩ của anh về việc tham dự một kì World Finals khi còn là sinh viên năm nhất là như thế nào?

Thứ nhất thì anh cảm thấy vinh dự khi được tham gia ICPC World Finals từ năm nhất, với lại anh thấy tự hào với team, bởi ngày từ đầu lúc thành lập team là bọn anh đã xác định mục tiêu là muốn tham gia World Finals rồi. Một phần cũng là do hai anh teammates năm trước (Vũ Quốc Lâm và Võ Khắc Triệu) đã thể hiện tương đối tốt ở vòng Asia Championship. Do xác định mục tiêu từ sớm vậy nên tụi anh có nhiều thời gian để làm việc và lên kế hoạch cá nhân. Với anh cũng thấy vui vì ở kỳ ICPC này anh có rất nhiều trải nghiệm mới, lớn nhất là lần đầu tiên anh được làm việc trong 1 team mà quản lý con người sâu sắc đến vậy. Anh thấy rất là thỏa mãn. Với anh được trải nghiệm văn hóa dân tộc và đất nước ở nhiều nơi trên thế giới, nó khác nhau về mặt hoạt động và tinh thần họ hướng tới. Ví dụ như ở Jakarta đi, thì anh thấy họ cử cho mỗi đội là 1 tình nguyện viên để hướng dẫn từ đầu đến cuối luôn, họ cũng rất là hiếu khách. Còn ở Singapore chẳng hạn, thì BTC họ cho mình tự do và độc lập hơn.

Năm đầu anh tham gia ICPC nên anh thấy anh chưa có quá nhiều kiến thức, cụ thể là mấy kiến thức mới ở ICPC anh chưa kịp làm quen. Anh rất biết ơn các anh trong team AtCoder vì đã hướng dẫn anh và cũng như là đã có chung đam mê và tham vọng để đi xa cùng với anh như này. Tấn Minh: Anh có gặp khó khăn gì trong việc vừa thích nghi môi trường học tập mới trên đại học, vừa thực hiện lịch luyện tập nghiêm ngặt của một đội ICPC đặt mục tiêu cao không?

Khó khăn thì anh nghĩ cũng không có nhiều, vì từ khi vào đại học thì anh tin vào sức mạnh của kỷ luật, anh nghĩ điều này giúp ích rất là lớn cho việc điều hòa giữa bài tập trên trường với lại ICPC. Nhưng mà có những giai đoạn, đặc biệt là lúc thi World Finals thì anh cũng bị quá tải một tí. Anh đã phải cắt một vài buổi training nên anh cũng hơi tiếc là chất lượng training không được hoàn chỉnh cho lắm.

Team của anh thì train vào các ngày Thứ 7, Chủ Nhật nên là nhiều cơ hội, hoạt động ngoại khóa anh cũng không tham gia được. Nói chung là anh cũng tham, muốn có nhiều thứ mà anh không ôm được hết, nhưng mà anh nghĩ đây là một phần của công bằng thôi.

Anh có thể mô tả vai trò của anh trong team HCMUS-AtCoder kể cả trong và ngoài lúc thi đấu không?

Trong contest thì team gồm 3 thành viên, 3 thành viên đều có xuất thân thi OI (Olympiad in Informatics) hết cho nên những bài dễ thì ai cũng có thể độc lập làm được. Còn về chuyên môn thì tụi anh chia như này: anh đảm nhiệm Cấu trúc dữ liệu và Đồ thị; anh Triệu làm các bài toán Số và Toán; anh Lâm thì làm Hình học, DP (Quy hoạch động) với mấy bài tối ưu hóa. Thì việc chia như này anh nghĩ là 1 chiến lược cho các team tham gia thi ICPC.

Còn ngoài contest thì anh nghĩ có nhiều cái đáng nói hơn như là cách vận hành của team, cách team rút kinh nghiệm và tổ chức các buổi training nội bộ, team cũng thường xuyên họp mặt để đốc thúc nhau, trao đổi và góp ý về những vấn đề thiếu sót của nhau, cũng như bàn về kế hoạch training sắp tới. Anh cũng giống như hai thành viên còn lại là luôn tích cực xác định vấn đề tồn đọng của team để khắc phục và đưa ra một hướng đi chung. Với có vẻ là từ lúc vào team thì anh cũng “du nhập” một vài thứ vào team, hai anh teammate kia cũng theo style code của anh luôn.

Style code mà anh du nhập vào là trông như thế nào nhỉ?

Là kiểu “bớt CP” hơn ấy. Tại vì khi thi team như vậy thì hiểu code nhau là một điều rất quan trọng nên phải thống nhất một style code. Style code của anh thì anh chia từng module ra rất là phân biệt, gần như module này không liên quan tới module kia luôn. Mặc dù cách code sẽ dài hơn một xíu… à không dài hơn rất là nhiều luôn (cười), nhưng anh nghĩ như vậy thì thành viên có thể quản lý đọc code của nhau dễ hơn.

Cái style đó là anh có ở đại học hay từ khi nào?

Từ hồi cấp 3 anh đã code như vậy rồi.

Theo quan sát của em qua các kì thi có ghi hình như ICPC World Finals hay VNOI Cup thì anh An có vẻ là một người rất điềm tĩnh khi thi đấu, đặc biệt là em chưa thấy anh ăn mừng một cái “AC” nào. Những lúc đối mặt với áp lực thi đấu (còn ít thời gian, cần vượt qua 1 bài tập rất khó để vượt lên,...), anh thường suy nghĩ gì để giữ được cái đầu lạnh như vậy?

Ờm… thứ nhất thì anh không biết ghi hình của anh trông như thế nào nhưng theo anh thấy bản thân anh không có bình tĩnh lắm đâu (cười). Đúng là bình thường anh cũng hay đi qua đi lại với hơi bồn chồn trong lúc thi ấy. Nhưng có một cái anh thấy là anh không có lo lắng ở mấy cái kỳ thi CP, anh nghĩ là do anh thấy một phần là CP vui, phần khác là anh cần tập trung để nghĩ bài, nên cũng không có tâm trí nghĩ ngợi hay lo lắng điều gì khác.

Cái việc mà anh không có ăn mừng á, anh nghĩ cái đó là do kế hoạch của team đã như vậy rồi, kế hoạch là phải AC bài này trong thời gian này nên anh cũng không có tưng bừng lắm. Nhiều lúc thì anh bug, hoặc là bí một bài thì anh cũng có hơi cay, vì vậy là đầu anh cũng có hơi nóng một tí. Với mấy cái bài mà rối thì anh sẽ đóng băng luôn. Anh nghĩ team anh cũng nhận diện được anh bị như vậy cho nên cũng có ghi trong chiến lược, ghi rõ là trong những tình huống đó thì anh phải giữ được cái đầu lạnh. Nếu cần thì teammate nhắc nhau luôn, cũng vì vậy nên anh có thể kiểm soát bản thân và bình tĩnh lại được. Một số lúc như vậy thì teammate vào hỗ trợ giải bài cùng anh luôn, hoặc anh đổi bài khác để khởi động lại đầu óc, cần thiết thì ra bên ngoài nghỉ ngơi và đi vệ sinh.

Ngoài ra việc không ăn mừng cũng có 1 phần lý do là càng về cuối thì ta càng dễ tập trung hơn, do lúc đó ta đã xác định được các bài cụ thể cần phải giải quyết. Còn khoảng giữa giờ thì mình có nhiều bài để đắn đo, để đưa ra quyết định. Trong các contest mà tụi anh trải qua thì phần lớn tầm 4 tiếng cuối là tụi anh đã có được cái kịch bản rồi. Thì cứ theo vậy mà làm.

Ví dụ như ở Asia Pacific Championship đi, thật ra cuối giờ tụi anh có nguy cơ rớt World Finals rồi. Thì 1 tiếng cuối, theo kế hoạch là tụi anh tách người ra giải 2 bài, đến 30 phút cuối mà vẫn không được thì tụi anh hợp lại làm 1 bài. Cuối cùng tụi anh chả giải thêm bài nào hết (nhưng vẫn đi World Finals). Một phần anh nghĩ là do team đã có kế hoạch như vậy rồi nên khi mà thấy cận kề rớt World Finals thì team anh vẫn giữ được bình tĩnh và tuân theo kế hoạch, ít nhất là trước khi contest kết thúc. Nên anh nghĩ là có kế hoạch thì tâm lý sẽ dễ tập trung hơn dưới áp lực thi đấu.

Anh nghĩ đâu là mấu chốt giúp HCMUS-AtCoder trở thành đội tuyển có thành tích tốt nhất tại đấu trường ICPC World Finals cũng như sự thành công tại các kì thi khác?

Anh nghĩ cái mấu chốt của team anh là hiểu được sự tương tác và gắn kết của team mình, cái “chemistry” (sự gắn kết) á. Từ đó tụi anh làm việc hay đưa ra chiến thuật cũng xoay quanh cái hiểu biết đó. Cả team đều có chung một nhận định là mỗi thành viên trong team làm việc riêng lẻ thì khá là yếu. Điều này có thể thấy được trong một vài kỳ thi mà tụi anh đã làm, nếu cứ cái phong độ đó thì cá nhân từng người tụi anh sẽ không thể thể hiện được các thành tích cao như vậy được. Nhưng mỗi người đều chuyên sâu một mảng, và cái sự bao phủ đó lại rộng ra cho nên lúc hiểu được vai trò của các thành viên vậy thì thứ nhất là biết ai sẽ làm bài nào là tốt nhất; thứ hai là lúc làm mà mình có kỹ thuật gì cần biết thêm, thì mình sẽ biết nhờ ai, hay nếu bí bài thì biết ai sẽ có hướng khả thi.

Sau khi làm việc nhóm một thời gian thì tụi anh hiểu rõ cái “chemistry” này hơn, cụ thể thì hiểu cái cách thức của mỗi người nghĩ, như cái hệ điều hành ấy. Từ đó định hình được cách giao tiếp phù hợp, ví dụ như anh thì anh sẽ không theo kịp được những hết những ý tưởng của các anh khác nói, cho nên nếu như mấy anh khác có giải thích đề bài/hướng làm thì các anh sẽ cố tóm tắt cho anh thôi. Cụ thể đi sâu chi tiết như nào thì tính sau. Ngược lại thì anh Triệu thường muốn nghe giải thích một cách rất là đầy đủ, kiểu toán học cụ thể. Anh Lâm lúc đọc đề thì muốn được đề gạch chân sẵn để đọc tiện hơn, nên tụi anh cũng biết trước lúc đọc đề trước thì gạch chân cho ảnh. Nói chung là khi mọi người hiểu cách mỗi người nghĩ thì cách thức giao tiếp sẽ hiệu quả hơn. Với lại như vậy cũng sẽ hiểu được các điểm yếu của nhau, ví dụ như khi anh cài rối quá thì anh sẽ chết luôn, còn anh Lâm thì hay ra ý tưởng rất là táo bạo, thường thì đúng nhưng cũng có lúc ngộ nhận (cười). Các điểm yếu của team thì tụi anh cũng cố tìm cách giải quyết bằng cách họp lại với nhau để nghĩ chiến lược.

Anh nghĩ một lý do mà team anh thường hay bị “nổ” là do bị bug giai đoạn đầu, khi mà bug như vậy thì coi như contest đó “nổ”, coi như chết tới cuối giờ. Để giải quyết việc này thì tụi anh record lại buổi training của tụi anh luôn. Sau này sẽ quan sát lại thì nhận diện được những cái lỗi, tụi anh sẽ phải xác định những cái nguyên nhân gốc và nghĩ cách sửa chữa. Anh nghĩ cái quá trình luân hồi feedback và khắc phục như này sẽ giúp cho tụi anh thấy là tụi anh dần cải thiện được rõ rệt luôn. Ngoài cái đó còn nhiều yếu tố khác nữa, ví dụ như là chí hướng tham vọng từ sớm, rồi tụi anh cũng tự tìm hiểu các nơi để train, các trại training, có cơ sở để biết mặt bằng đối thủ đề mà đặt mục tiêu cho phù hợp.

Trước khi bắt đầu hành trình rất ngoạn mục cùng HCMUS-AtCoder thì ở cấp 3 anh cũng từng là một thành viên của đội tuyển trường Phổ thông Năng Khiếu và sau này là đội tuyển quốc gia. Sự khác biệt lớn nhất mà anh nhận thấy giữa việc thi đấu cá nhân hồi cấp 3 và quá trình tham gia ICPC cùng đồng đội là gì?

Về mặt hình thức thi thì anh thấy ICPC và OI rất là khác nhau. OI thì gồm 3 bài và từ 3 đến 5 tiếng. Mỗi bài thì mất rất lâu để nghĩ và gần như cần phải thiên về một bài để làm luôn. Nên anh nghĩ nó yêu cầu cao về khả năng nghĩ sâu của thí sinh. Lúc anh thi và train thì anh thấy bài tập OI rất là hay luôn, nó luôn có cái gì đó mở mang cho mình. Còn đối với ICPC thì nó lại yêu cầu độ rộng kiến thức, cái khả năng áp dụng được kiến thức đó với lại cách phân bổ công việc hiệu quả trong môi trường teamwork như vậy. Về mặt cảm nhận thì anh thấy có một điểm lớn là trong OI anh phải tự làm mọi thứ, tất nhiên thì vẫn có thể thiên về một cái mảng nào đó nhưng để làm tốt nhất một cái đề OI thì mình phải biết nhiều về các dạng và hiểu sâu. Còn ở ICPC thì tụi anh có thêm một cái “quyền” được dựa dẫm nhau. Mỗi người chuyên sâu một mảng thì hiệu suất sẽ cao hơn và cái workload của mỗi người nó sẽ vừa phải. Cũng do vậy nên anh thấy quá trình luyện tập của anh năng động hơn. Một mùa thi ICPC dài 1 năm như vậy nên là cái khoảng thời gian làm việc cũng khá dài, tụi anh có được sự ăn ý của nhau thì nó cũng hình thành một cái văn hóa trong team. Nói chung là anh thấy ICPC năng động hơn OI nhiều.

Nếu anh được chọn một trong hai cái đó để theo đuổi lâu dài luôn thì anh nghĩ là anh sẽ chọn cái nào?

Chắc chắn là ICPC (cười).

Anh An là một người rất chú trọng trong việc giữ gìn sức khỏe, đặc biệt là việc đi tập gym. Không biết là trong những lần anh phải dốc sức cho những kì thi quan trọng như VOI, TST, APIO, APAC, ICPC World Finals,... thì anh đã duy trì việc rèn luyện sức khỏe như thế nào?

Thứ nhất thì anh thấy CP-er đi tập gym cũng nhiều, thấy xung quanh toàn tập gym (cười). Với lại anh theo một cái triết lý rằng sức khỏe là quan trọng nhất, tại vì tương lai mình còn làm nhiều thứ, ít nhất là mình phải bảo quản và bồi dưỡng cái cơ thể này. Với anh muốn đính chính là anh chỉ tập calisthenics chứ anh không tập gym, tại vì anh thấy nó tiện hơn với lịch trình cá nhân của mình. Với lại mục đích các nhân của anh thì cũng không phải là bodybuilding, mà chỉ là để cảm nhận cơ thể mình khỏe hơn thôi.

Lần đầu anh bắt đầu tập calis thì chắc tầm giữa năm 2023. Trong năm đó thì cũng lên VOI xuống chó, cũng không duy trì đều đặn lắm, nhưng hết năm đó thì anh tập được thói quen là duy trì tập mỗi tuần được ít nhất 2-3 buổi. Trừ khi anh phải xa nhà hoặc bị bệnh thì anh sẽ tập ít lại. Lúc ở quê thì anh thường hay chạy bộ vào buổi tối, tại vì anh thấy nó thoải mái cho tinh thần cho anh. Anh thấy cái việc tập nó có một cái giá trị trị liệu, cá nhân anh thì nếu như không tập, não bộ và thể trạng hoạt động không hiệu quả bằng như có tập. Anh muốn nhắn gửi đến mọi người nên duy trì thói quen tập thể thao, vì nó tốt cho mình về mọi mặt.

Việc tập calisthenics có giúp ích cho anh trong quá trình chinh phục các thành tích mà anh đã có không?

Anh thấy việc tập nó giúp ích hoàn toàn về mặt tâm lý của anh luôn á, nó cải thiện về cảm quan của mình, từ đó mà nó cải thiện cái chất lượng cuộc sống của mình luôn. Thì cái đó là cái lý do anh thấy quan trọng hơn, còn thi đấu thì chắc chắn là nếu nó giúp cho mình về tinh thần thì nó sẽ giúp ích về thi đấu rồi.

Anh với anh Lâm thì có một cái mê tín là trước khi thi một cuộc thi ICPC nào đó thì tụi anh sẽ hít đất, ngay tại phòng thi luôn. Ừ, Anh và anh Lâm sẽ hít đất tầm 30 cái, ở vị trí thi, ở Jakarta, ở Hà Nội, ở Singapore với ở Baku.

Thế anh Triệu ở đâu?

Triệu ngồi nhìn (cười). Triệu thật ra cũng hơi phản đối, sợ tụi anh mất sức. Anh thì thấy nó lại đẩy máu lên não hơn nên anh muốn làm. Tụi anh sẽ làm tầm 20 phút trước khi thi đấu.

Cuối cùng, anh có thể gửi một vài lời nhắn nhủ đến các bạn trẻ đang có mục tiêu và tham vọng lớn trên các đấu trường Lập trình thi đấu cấp Quốc gia và Quốc tế không?

Anh không dám chắc là anh có nhiều kinh nghiệm nhưng theo trải nghiệm của anh thì đối với các bạn thi ICPC hoặc có dự định thi ICPC, mình nghĩ là quan trọng nhất là cứ tìm hiểu cái sự ăn ý và gắn kết trong đội của mình, cứ vui vẻ trải nghiệm và từ đó anh tin là cái trải nghiệm đó sẽ tạo hình cái hành trình của team các bạn. Còn lại thì mình nghĩ nếu như có đam mê thì mình sẽ thực hiện được cái tham vọng đó của mình thôi. Anh gửi các bạn lời chúc may mắn.

Buổi phỏng vấn đến đây cũng kết thúc rồi. Thay mặt VNOI, em xin cảm ơn anh An đã nhận lời hợp tác với tụi em trong buổi phỏng vấn lần này. Hy vọng là sẽ được gặp lại anh An trong những lần tiếp theo!

Bình luận

Hãy đọc nội quy trước khi bình luận.


Không có bình luận tại thời điểm này.